Rốt cuộc, tại sao tôi lại sinh ra trong cuộc đời này ? ( Phần 1)

cuocsongtoiyeu

Administrator
Staff member
Có những lúc trong cuộc đời đột nhiên bạn hỏi câu hỏi này. Một ngày chủ nhật buồn, đạt được một số thứ mà hồi nhỏ mong đạt được, rồi giờ khi có nó, bạn thấy nó không có ý nghĩa như cách mà tuổi thơ hay hồi trẻ bạn mong đợi. Thế là bạn cũng hỏi tại sao tôi lại sinh ra. Khi bố mẹ bạn rời xa bạn, bạn cảm thấy cô đơn và biết mình cũng sắp rời xa, lúc đó bạn biết cái chết chỉ là thời gian, và bạn cũng đặt đâu hỏi này.

Nhưng những năm tháng vui tươi nhất của tuổi trẻ, những năm tháng bạn sống mà không phải lo lắng cho tương lai, bạn chưa bao giờ đặt câu hỏi to lớn đến thế, vậy thì tại sao giờ đây bạn lại cần phải có câu trả lời?

Để làm rõ vấn đề, ta cần đi sâu vào chi tiết sau đây:
  • Ai đang đặt ra câu hỏi này?
  • Sinh ra là gì? Có thật sự có sinh ra và mất đi?
  • Tại sao tôi lại sinh ra trong cuộc đời?
Bởi vì ta đã khởi nguồn của câu hỏi bằng từ ngữ, các từ ngữ bao gồm các từ và cụm từ đã được mặc định và hiểu ngầm về ý nghĩa của nó. Chính tư duy và tâm lý vốn lại liên hệ mật thiết vào các từ ngữ này. Đôi khi có những thứ mà ta không muốn nghe, vì nó có thể kích hoạt bên trong ta sự sợ hãi hoặc nóng giận. Cho nên ta cần hiểu bản chất của câu hỏi - vốn là các từ ngữ - một cách sâu sắc thì vấn đề sẽ nhanh được sáng tỏ hơn.

Ai đang đặt ra câu hỏi này?

Điều quan trọng là, người đặt câu hỏi này thật ra đang ở trong ở tình huống nào? Câu hỏi được nêu lên khi ý thức được về cuộc sống, về những gì đang diễn ra hay câu hỏi được nêu lên khi người đó đang đau khổ, đang không hạnh phúc hay đang sợ mang theo nỗi đau về cái chết, sự chia ly, sự mất mát ? Hay câu hỏi được nêu lên chỉ mong nhận được câu trả lời để làm giàu kiến thức và tư duy ?

Nếu câu hỏi được nêu lên trong một tình huống mà người ấy đột nhiên nhận ra tính bấp bênh của đời sống, tính hay thay đổi và không bền vững của mọi vật, tính đau khổ của mọi sự thì anh ta sẽ nhanh chóng có cơ hội đi vào trạng thái của học hỏi, để biết để nhìn thấy sự thật.

Còn nếu câu hỏi xuất phát từ việc đang mang trong mình nỗi đau, không hạnh phúc hay nỗi sợ chết thì thật ra người đó đang muốn tìm một lối thoát cho tình huống, một hình thức trốn chạy mà anh ta mong chờ có thể đáp ứng được. Nếu ở tình huống này, anh ta không cần tìm sự thật để tự do mà anh ta chỉ đang tìm một nhà tù khác so với nhà tù cũ. Vấn đề sẽ không được giải quyết. Vì khi cho một đáp án, người đó sẽ thấy phương tiện đó, lối thoát đó còn quan trọng hơn cả nhìn nhận bản chất vấn đề. Nếu bạn nói anh ta thiền thì anh ta sẽ xem thiền quan trọng hơn cả việc tìm bản chất tôi là ai.

Nếu câu hỏi chỉ để mong chờ một tư duy được làm giàu thêm tính logic, để sưu tầm kiến thức để ghi nhớ và áp dụng cho lời nói và hành động thì thật ra những thứ nhận được chỉ là đạo đức giả, và bạn sẽ luôn sống trong lựa chọn tình huống để áp dụng. Nó không hề thay đổi bên trong bản chất của tâm hồn. Thật ra anh ta vẫn y chang như cũ dù có vun vén bao nhiêu kiến thức, đọc bao nhiêu sách đi nữa.

Sinh ra là gì?

Ngay từ đầu bạn mặc định là ai cũng chả sinh ra rồi chết đi, bạn chỉ cần câu trả lời là tại sao tôi sinh ra. Nhưng người viết cảm thấy bạn cần hết sức thận trọng vì mỗi nhận thức của bạn đang thể hiện qua câu hỏi của bạn và từ ngữ vốn đã là quan điểm của bạn. Đôi khi bạn không cẩn thận bạn sẽ đi vào tình trạng mà trải nghiệm không tốt đẹp đến từ nhận thức sai lầm thay vì do tình huống là không mong muốn. Tức chính bạn đã tác giả của trải nghiệm chứ không phải hoàn cảnh.

Về tư duy của đa số mọi người thì: Sinh ra mặc định tự nhiên sinh ra, mất đi mặc định là đã sinh ra, đang sống và giờ sẽ ra đi. Như vậy ta sẽ xem xét bản chất của đối tượng dưới 2 hình thức : Vật lý và tinh thần ( sự chia ra chỉ có ý nghĩa về mặt giải thích - bạn sẽ sớm hiểu tại sao).

Về vật lý: Cũng không hề có sinh ra, bạn phải ở một trạng thái vật lý nào trước đó thì sau đó bạn mới biểu hiện như là con người mà bạn đang ý thức mình là con người. Cơ thể sinh học và vật lý con người được cấu thành bởi các yếu tố không phải là con người như: Đất, nước, gió, lửa, không khí và không gian…các yếu tố đang liệt kê chỉ là tương đối để đơn giản hoá. Như kim loại cấu thành trong bộ phận cơ thể có thể xem là đất, nhưng thật ra kim loại lại có liên quan đến cả nước và lửa..Ở đây chỉ để bạn hiểu là đừng cố bám chấp vào lời giải thích để tìm ra điểm dán nhãn sai của sự giải thích, bạn cần vượt lên trên từ ngữ của giải thích.

Tức về mặt vật lý không hề có bạn trong đó, bạn chỉ còn hi vọng tìm thấy mình bên tinh thần.

Tinh thần: Cũng không hề có bạn sinh ra, bạn chính là nội dung mà bạn đang có. Bạn là nhận thức của gia đình bạn, của bạn bè, của quốc gia và của toàn thế giới. Mỗi thứ đều chiếm đa số cho đến vài phầm trăm, phần nghìn trong con người bạn. Bạn còn là thông tin của cây cối, của nước, của động vật mà bạn tiêu thụ, thậm chí cả thông tin mà không khí bạn hít thở - ai mà biết được nó còn phức tạp đến đâu khi bạn đi ra xa hơn và thấy mình là vũ trụ khi ánh mặt trời đang đi qua làn da bạn và TRỞ THÀNH BẠN. Ngay cả khi bạn tổ hợp thông tin và biểu lộ nó với sự đa dạng và sáng tạo thì bạn vẫn không thể là bạn một cách độc lập, tách rời khỏi tính toàn bộ của thế giới này.

CƠ THỂ VẬT LÝ VÀ TINH THẦN ĐÓ LÀ BẠN, MÀ THẬT RA KHÔNG CÓ BẠN MỘT CÁCH ĐỘC LẬP, NHƯNG CHÍNH VÌ THẾ NÊN ĐÓ MỚI LÀ BẠN. Khi bạn phủ nhận mình là một thứ độc lập không thể phân chia thì đột nhiên bạn nhận thức mình là toàn bộ, là cả vũ trụ. Bạn là một thứ gì đó mà cái toàn bộ đang thể hiện ra một cá nhân và từng cá nhân khác.

Tại sao tôi lại sinh ra? Tại sao tôi lại mất đi ?

Khoan đã nào, Sau những gì đã giải thích ở 2 phần trên thì thật ra bạn cần biết tôi là ai, tôi là gì?

Bạn chính là CÁI NHẬN THỨC biết rằng MÌNH LÀ TẤT CẢ, BIẾT RẰNG CƠ THỂ VẬT LÝ NÀY LÀ CẤU THÀNH, VAY MƯỢN CỦA VẠN THỨ XUNG QUANH. Bạn cũng chính là CÁI BIẾT RẰNG NHẬN THỨC NÀY của bạn cũng là TRAO TRUYỀN, HỌC TẬP, TỔNG HỢP, BỊ ẢNH HƯỞNG, BỊ ÁP ĐẶT, BỊ QUY ĐỊNH.

Bạn chính là CÁI BIẾT nhận ra NỘI DUNG

Bạn có thể nhìn nội dung và để nó đi, kể cả niềm vui và nỗi buồn. Bạn không có mối liên hệ với niềm vui và nổi buồn đó, bởi vì bạn sẽ luôn sẵn sàng có mặt 100% cho mọi trải nghiệm mới mỗi ngày. NỘI DUNG đã ghi nhớ những thứ đã trôi qua, có nội dung cần thiết cho công việc, có nội dung chỉ đơn thuần về mặt cảm xúc và bạn để nó let it go. Để nó ra đi hết thì lúc đó câu hỏi tại sao tôi sinh ra thật ra là không còn cần thiết. Và nếu buộc phải trả lời tại sao tôi có mặt trong cuộc đời này thì bạn sẽ nhận được là ĐỂ TRẢI NGHIỆM. Và để trải nghiệm không cần một cá nhân trung tâm để trải nghiệm, vì trải nghiệm thôi là đủ. Trong sự trải nghiệm, có một sự tĩnh lặng mà nội dung sẽ tự biểu hiện mà không làm mất sự tĩnh lặng đó. Không hề có “bạn” trong đó, chỉ có CÁI BIẾT – mà thật ra đó là bản chất của bạn.

Cá nhân mà bạn nghĩ là bạn, có phẩm chất là bạn, có quá khứ và những hãnh diện là bạn thì đó đơn thuần là dấu vết của những trải nghiệm đã qua chỉ đang cố duy trì tính liên tục của nó bằng cách cố gán cho một cái tên, cái tên đó là “BẠN”.

Cơ thể vật lý đã mang sẵn trong mình nội dung tinh thần. Nội dung là ký ức, là quá khứ, là ngày hôm qua, là trải nghiệm cũ, là thông tin, là mọi thứ trong gen, trong ADN, trong suy nghĩ, trong khuynh hướng…tất cả đều là thứ đã qua, cực kỳ giới hạn. Nó giới hạn bởi vì nó đã ghi nhớ mọi thứ trong thực tại lúc nó diễn ra thành một thứ thông tin trung gian mã hoá trong bộ não, trong mọi tế bào và rồi thứ này chi phối ngược lại trong hiện tại lớn hơn nhiều sự mã hoá, biến hiện tại của ngày hôm nay thành quá khứ và biến tương lai cũng là quá khứ. Nhưng lỗi của tình trạng này không phải nằm ở quá trình này. Lỗi nằm ở chổ bạn đã không thật sự tiếp xúc với cuộc sống, bạn đã không thật sự nhạy cảm, đã không thật sự dũng cảm vượt ra khỏi sự quy định.

Nếu chiều nay, bạn nói bạn không muốn mất đi, bạn muốn sống mãi mãi thì bạn sẽ không thể có cơ hội thấy một cơn mưa trong cuộc đời bạn đâu. Vì hãy ngước nhìn lên trên bầu trời xanh, ở đó có một đám mây cũng có ao ước như bạn, đã tìm ra được cách để nó mãi mãi là mây, để nó ko chết, nó sẽ không bao giờ biến thành mưa.

Nhưng khoan đã nào, nếu đó là sự thật, nếu nó không thể biến thành mưa thì bạn có cơ hội sinh ra biểu hiện như hiện tại không?

Nghĩa là bạn và mọi thứ là không thể tách rời.

Việt Nguyễn, HCM, 20.11.2022
 
Last edited:
Top