Tình yêu cuộc sống, thiền và con đường mới. (P2)

cuocsongtoiyeu

Administrator
Staff member
Đầu tiên xin bạn hãy cởi mở với Thiền. Giây phút bạn nói hoặc ngấm ngầm thừa nhận mình đã hiểu về thiền hoặc bạn phủ định nó cách này hay cách khác thì bạn đã khép lại câu chuyện về Thiền. Vì phần này tôi nói thêm về nó. Nếu bạn không thích từ Thiền thì tôi sẽ gọi nó là Meditation. Giây phút tôi nói Meditation thì bạn không có chút gì ấn tượng với từ này, và do đó bạn không hình thành cảm xúc thích hoặc không thích với nó. Có một Meditation khác với một cái Thiền bạn từng biết.

Bạn có bao giờ căn được thời điểm giao thời giữa lúc chuyển sang thức và ngủ chưa? Tôi nhờ bạn tối nay ngủ và căn lúc nào bạn chuyển sang giấc ngủ, và chờ bạn sáng mai có thể kể lại cho tôi thời điểm chuyển giao đó. Bạn có làm được không?

Các nhà bác học có thể thí nghiệm một đối tượng, tìm ra sự chuyển đổi và đưa ra những kết quả. Nhưng đó là khi đối tượng đó không phải là ông ta. Nhà bác học cũng không thể quan sát được cách ông ta đi vào giấc ngủ. Bởi vì, ông ta chưa từng tiếp cận 1 thứ duy nhất trên đời : Người thí nghiệm, đối tượng để thí nghiệm và kết quả của thí nghiệm lại là một. Thời khắc bạn căn mình đi vào giấc ngủ thì hoặc là bạn không ngủ được hoặc là bạn đã đi vào giấc ngủ mà không hay. Bạn không thể tách ra và quan sát mình đi vào giấc ngủ được. Bởi vì người ngủ, đối tượng quan sát người ngủ đó và kết quả của nó là một đối tượng duy nhất.

Vì bạn chưa tiếp cận theo cách này cho nên bạn sẽ không bao giờ hiểu được Thiền. Bạn đọc báo và thấy lợi ích của nó rồi thì bạn thử. Bạn chờ đợi kết quả của sự tĩnh lặng và bình yên đến như một người đang căn thời khắc vào giấc ngủ. Và rồi sự bình yên không đến mà chỉ là những cơn ngủ gật, mỏi lưng, tê chân. Và bạn thất vọng.

Bạn không thể tĩnh lặng (hay kết quả của Thiền) theo cách đó bởi vì bạn đã ra quy định về cách mà sự tĩnh lặng sẽ đến. Bạn chờ đợi nó mà nó không đến, bởi vì bạn và tĩnh lặng là một, không thể tách rời. Làm sao một người cứ đi tìm tĩnh lặng lại có thể có tĩnh lặng được. Bởi vì tĩnh lặng là không đi đâu cả, tĩnh lặng là sự sâu lắng không tìm kiếm. Người thiền, đối tượng của thiền và kết quả thiền là một. Thiền chỉ là một công cụ, nó không đảm bảo một kết quả. Qua công cụ đó, người thiền để các thứ mà anh ta mang theo như lo lắng, kế hoạch, phân biệt, gọi tên, trách nhiệm...từ từ rời xa anh ta. Và khi thứ đó bỏ anh ta ra, thì anh ta trở thành tĩnh lặng. Ở đây để dễ hiểu tôi miêu tả tĩnh lặng là con số 0. Số 0 chính là tĩnh lặng. Sự buông bỏ của bạn khiến bạn từ chất chứa rất nhiều trở thành về 0 ( không bám víu bất cứ gì nữa). Và vì bạn về 0 thì chính bạn là tĩnh lặng. Chứ bạn không thể đạt được điều đó mà bạn chính là điều đó. Cái tư duy có thể sở hữu thứ gì đó lại là một cái bẫy , bởi nếu bạn sở hửu đạt được tĩnh lặng thì nghĩa là bạn không thật sự là số 0 . Khi ngồi thiền đừng cố đạt được điều gì cả, chỉ ngồi và buông bỏ.

Nhưng vì buông bỏ đâu có dễ, nhất là người mới bắt đầu. Bởi vì thói quen suy tư và bám víu của bạn có một quán tính rất lớn, quán tính này nó còn hơn cả cấp độ thói quen. Bởi vì bạn còn không thể ngăn được dòng suy tư. Cho nên các bậc thầy mới cho ta các phương pháp. Nhưng dù phương pháp nào nếu chúng ta cứ làm theo phương pháp mà không thoát ra khỏi nó thì bạn vẫn thất bại trong thiền. Bởi phương pháp chỉ là công cụ bước đầu, để qua đó bạn kinh nghiệm được cách xử lí, nhưng khi tạm ổn, bạn đã vội mừng hoặc chỉ mãi dừng lại ở đó mà không đi tiếp. Các vị thầy không thể đưa bạn đi tiếp chỉ bằng cách đọc sách như bạn nghĩ. Chính bạn phải tự kinh nghiệm nó , không ai có thể thay thế bạn cho lộ trình này.

Không phải sự thật trong cuốn sách Thiền sẽ giải thoát bạn khỏi vấn đề, mà là khi thực hành theo con đường của cuốn sách nói, bạn sẽ kinh nghiệm được về trạng thái bình yên và trí tuệ và chính kinh nghiệm đó sẽ giải thoát bạn.

Những câu chữ trong mọi cuốn sách chỉ là những tấm bảng chỉ đường. Họ đặt bạn lên con đường và bạn phải đi.

Viet Nguyen
 
Top